CÂM LẶNG - Trang 251

“Xin lỗi!” Rachel nói và chuồn vào chỗ của mình. “Xin lỗi rất

nhiều.”

Một người phụ nữ tầm 40 bước vào phòng, vạt váy len quét trên

sàn theo mỗi bước đi. Bờ mông quá khổ lắc qua lắc lại với một biên
độ kinh hoàng đến mức làm Rachel băn khoăn không biết cứ đi kiểu
này thì đùi trong của cô ta phải phồng rộp lên đến mức nào. Thân trên
gọn gàng với phần ngực phẳng lì vô cùng không cân xứng với bờ
mông và cặp giò khủng bố. Rachel cảm giác như ai đó cắt đôi hai
người phụ nữ khác nhau và tráo đổi phần dưới cơ thể một cách vụng
về vậy.

Người phụ nữ bắt gặp ánh mắt của Rachel và nở một nụ cười

cứng ngắc trong khi thả mình lên ghế. Cô có thể nghe thấy tiếng chiếc
ghế oằn mình lên kêu ken két. Cô ta gãi gãi bàn tay mình trong lúc
hỏi, “Vậy? Ai đang sợ hãi nào?” Giọng nói vang rền trong căn phòng
yên tĩnh. Một vài cô gái giật mình nhưng không ai lên tiếng.

Rachel quan sát gương mặt các cô gái. Một người ban đầu trông

tầm 18 hay 19 gì đấy, khi Rachel soi xét kĩ thì thấy cô ta phải tầm 22,
23 tuổi. Cô gái theo một trường phái thời trang khá “nặng,” tóc nhuộm
mấy vệt màu tím. Không ai trong số những cô gái ở đây là cô gái trong
tấm ảnh: Mandy Wilks.

Người phụ nữ trung niên lại lên tiếng, “Cô là Cathy và cô đã từng

thấy sợ. Bất kể giờ quyết định của các em là gì thì nó cũng sẽ thay đổi
cuộc đời của các em mãi mãi. Cô biết, vì chính cô cũng đã từng ở vị trí
các em hiện giờ. Năm nay cô đã bốn mươi và có một cô con gái 23
tuổi.”

Mấy cô gái giật mình khi tính ra được Cathy sinh con năm 17

tuổi, giờ thì mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cô.

“Lần đầu mang thai của cô là vào khoảng hai năm trước đó cơ.”

Cathy nói, “Cô không nói dối đâu, chúng ta ở đây là để thành thật với
nhau mà. Cô đã muốn giữ lại đứa bé, nhưng...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.