CÂM LẶNG - Trang 360

“Ba đâu thể bảo vệ con mãi được.” Con bé nói.
Phải, đau đớn thay song đó là nỗi đau mà cha mẹ nào cũng phải

chấp nhận.

Lồng ngực anh căng lên, và con bé khẽ đặt tay lên để trái tim anh

bình yên lại, dù có lẽ nó sẽ chẳng bao giờ tìm được bình yên nữa.

“Ba...”
“Ba nghỉ đi ạ.” Con bé lại nói. “Suỵt.”
“Cám ơn con.” Anh đáp.
Con bé cố nói thành lời, song giọng con nghẹn lại, anh biết con

bé đang khóc, sự run rẩy và tiếng thổn thức truyền đến anh. Anh vươn
tay vòng ôm lấy đầu con bé và ôm con thật chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.