CÂM LẶNG - Trang 362

CHƯƠNG 63

R

ath quay lưng vào nhà nhìn vào bức tường nơi vẫn còn gắn ảnh

của những cô gái mất tích và những sự việc ngẫu nhiên về cuộc sống
của họ anh thu thập được. Nó khiến lòng anh chùng lại. Cuộc đời họ
đâu chỉ có thế này. Đâu chỉ là những mảnh cắt ghép.

Anh bắt đầu cất hồ sơ và những bản ghi chép vụ án. Những bức

ảnh. Cẩn thận gỡ chúng xuống, nhẹ nhàng đặt từng tấm vào xấp tài
liệu tương ứng, nhìn kĩ từng tấm hình lần cuối cùng.

Bức ảnh của Mandy được để cuối cùng. Một tấm hình bị cho là

“xấu.” Anh thích tấm này hơn cả. Bức hình không hiểu sao khiến cô
bé có vẻ bớt phần hoàn hảo, đời thường hơn. Đúng nghĩa một cô gái
xinh đẹp và ngây thơ, nhưng sớm sẽ nhận ra cuộc đời khắc nghiệt và
có những lúc tồi tệ nhường nào, và dù là thế, vẫn phải gồng mình lên
hết sức. Mong là giờ cô bé đã chạy trốn. Bỏ lại thành phố này, bỏ lại
sự tàn nhẫn của gia đình để bắt đầu một cuộc sống mới khi vẫn còn có
thể. Biết đâu là New York. Hay Boston. Biết bao hy vọng anh dành
cho cô bé.

“Cháu ở đâu?” Anh vừa nói vừa nhìn chăm chăm vào tấm ảnh

Mandy trên bãi biển, tận hưởng bữa tiệc ngoài trời cùng bạn bè đồng
trang lứa.

Nhưng anh đột nhiên chú ý tới một chi tiết. Một chi tiết mờ mờ

phía sau. Một cặp đôi. Anh đưa tấm hình lại gần. Ngồi xuống bàn và
kéo đèn để nhìn rõ hơn. Đúng thế. Họ đứng phía sau, và thật khó để
nhìn được mặt họ. Một cặp đôi trẻ. Chừng tuổi Mandy. Người con trai
lớn tuổi hơn Mandy một chút, gọi là một người đàn ông trẻ thì đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.