CÂM LẶNG - Trang 358

tím. Vết khâu dữ tợn kéo dài trên má trái, từ lông mày tới tận khóe
miệng hắn ta. Cái vẻ phờ phạc ấy ngay lập tức biến đi khi hắn bước
nhanh tới thẳng chỗ máy quay, vẻ tự tin vô cùng và đầy thách thức lóe
lên trên khuôn mặt.

“Tôi không nhận tội với những cáo buộc ngu xuẩn đó, dựa trên

Đạo luật bảo vệ người thứ ba của Vermont.”

Rath chớp mắt. Điên thật rồi! Hắn có thể lấy lý lẽ gì mà biện hộ

cơ chứ? Hắn đang đưa ra lời bào chữa điên cuồng hay thứ gì đó xảo
quyệt hơn nhiều ư?

“Trong đó nêu ra...,” Langevine bổ sung. “‘Một người có thể bảo

vệ mạng sống của một người thứ ba khi người đó không thể tự bảo vệ
mình khỏi những tổn hại cơ thể. Và nếu người thứ ba đó bị đe dọa
mạng sống, họ phải được bảo vệ vì lợi ích của mình.’ Đó chính
những gì viết trong luật. Và cũng chính là điều tôi đã làm. Tôi là bác
sĩ. Nhiệm vụ của tôi là chữa lành vết thương. Cứu sống con người. Tôi
tuân theo luật của Vermont. Luật của Chúa trời.” Lưỡi của hắn tách
tách như một con rắn độc.

Rath tăng âm lượng lên một chút, lặng người khi nghe những lời

do hắn thốt ra và sự chắc chắn trong từng lời.

Langevine mỉm cười như thể mình vừa đắc cử tổng thống và làm

dấu chữ thập. “Thánh thi 82:4 đã viết: ‘Hãy cứu vớt những người khốn
cùng, thiếu thốn và vô tội; giải thoát họ khỏi tay kẻ ác.’ Tôi chỉ cố
gắng thực hiện lời dạy ấy, dù rằng tôi có thể đã không làm tròn.”

Ngạc nhiên thay là trong đám đông có vài kẻ cất tiếng reo hò.
Nữ phóng viên lúng túng như gà mắc thóc, chớp mắt liên tục,

mascara bắt đầu vón cục dưới cái lạnh, khiến cô vừa có vẻ ớn lạnh vừa
ghê sợ. Nhưng đột ngột cô đưa chiếc micro về phía người phụ nữ reo
hò và hỏi, nếu không phải theo cái cách chuyên nghiệp nhất thì cũng
là chân thành nhất: “Lý do gì khiến cô hò reo như vậy?”

Người phụ nữ ấy hét lên, “Anh ấy dám làm điều trái tim mách

bảo. Chúng ta...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.