CÂM LẶNG - Trang 55

ngay bên cạnh một chiếc Corolla đời 90 dán mấy miếng hình bạc
phếch. Anh bước qua chiếc Corolla, một tràng hạt màu đen treo toòng
teng ở gương chiếu hậu, vỏ kẹo, vỏ bánh với lon co-ca trắng nằm lăn
lóc ngập sàn nhà, ghế sau cho trẻ em bám đầy bụi và lông thú. Ván gỗ
T-111 rẻ tiền lợp bên sườn nhà đã mục ruỗng với địa y mọc tràn lan và
bị lũ nhím liếm muối trong keo dán nhai thành chai lởm chởm.

Rath hướng mắt nhìn về Thung lũng sông Monadnock. Dòng

sông len lỏi cắt qua mảnh đất nông nghiệp rộng lớn. Mặt sông phản
chiếu ánh sáng mặt trời, lấp lánh như dòng bạc được rót xuống từ
thiên đường. Rừng cây gỗ cứng nhuốm sắc thu tỏa sáng dịu dàng trong
màu vàng của nắng chiều rực rỡ - một nét đẹp hoàn toàn tương phản
với căn nhà ọp ẹp hiện ra trước mắt anh đây. Cánh cửa bật mở và một
cô gái khoảng tầm hơn 20 đứng sau rèm cửa rách nát lên tiếng. “Tôi
có thể giúp được gì?”

Gale Duffy có một đôi mắt to, hai gò má lấm tấm tàn nhang, đôi

môi đầy đặn và chúm chím. Cô mặc một chiếc áo thể thao có in hình
Gronkowski Patriots

[3]

màu hồng rộng thùng thình dài gần chạm gối,

để chân trần với móng chân sơn hai màu xanh đỏ của quốc kỳ. Cô gái
đứng tựa vào khung cửa, hai tay ôm lấy người, không nhận ra rằng
động tác làm sâu thêm khe ngực vốn lấp ló sau cổ áo rộng trễ nải.
Dường như đó là thứ trang phục duy nhất trên người cô gái - một thân
thể trống trơn trần trụi đằng sau lớp áo thể thao.

“Gronk đã ra đi để tìm kiếm một khởi đầu mới - đó là nếu anh ta

còn khỏe mạnh.” Rath nói. “Đáng buồn là cái vế sau không mấy thực
tế.”

“Một lữ khách lạc đường hay là một người hâm mộ của đội Pats?

Anh là ai?”

“Tôi là...”
“Cớm? Trông không giống lắm!”
“Vậy phải trông như thế nào mới giống?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.