CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 114

Hai ngày nay Kim Tuấn nằm trong phòng bệnh, cô là người phụ nữ duy

nhất, tận mắt chứng kiến thuộc hạ hắc đạo của Trần Uyên Sam canh chừng
phòng bệnh của Kim Tuấn, thế nên trừ việc thấy các bác sĩ khoác áo blouse
trắng ra vào căn phòng, còn lại toàn thấy những người mặc tây trang màu
đen mang vẻ mặt như ai đó đã phạm tội giết người canh chừng căn phòng,
làm cho người ta có cảm giác cho dù có mấy ngàn tế bào não cũng không
đủ dùng.

Hơn nữa hai ngày nay kế hoạch hợp tác tuyên truyền giữa Nghiêm thị và

Qua Sam sẽ kết thúc, trừ các phương diện bí mật chưa được tiết lộ, thì vẫn
còn tiệc rượu khai mạc chi nhánh của Nghiêm thị ở Tokyo, vì vậy hai ngày
nay trở lại chi nhánh của Nghiêm thị, cô cùng với người của bộ phận PR
cùng đi đánh trận, loay hoay bận túi bụi, buổi tối sau khi từ bệnh viện trở về
cô cũng ngồi trong khách sạn xử lý công việc rất khuya mới được đi ngủ.

Hai ngày nay Trần Uyên Sam càng thêm bận bịu, mỗi ngày chỉ có lúc

rạng sáng anh muốn đưa cô về khách sạn, cô mới có thể gặp mặt anh.

Đêm khuya xe cộ trên đường cũng thưa thớt, cô ngồi trên ghế phụ lái,

nhìn râu mọc lún phún trên cằm anh không có thời gian cạo, mày thẳng khẽ
nhíu lại, thỉnh thoảng thời điểm đèn đỏ dừng xe lại, sẽ nhẹ nhàng nắm lấy
tay của cô, không nói chuyện, mải mê suy nghĩ chuyện tình.

Thật ra khi Nghiêm Thấm Huyên quyết định ở bên cạnh Trần Uyên Sam

thì cô đã sớm biết, cô phải vì anh, phải biết chừng mực, cô biết anh bề bộn
vì công việc như vậy, thì tuyệt nhiên không nên gây thêm phiền toái cho
anh.

Cô chỉ có thể cố gắng hết sức quán xuyến chu toàn mọi việc ở công ty,

làm tất cả mọi việc cô có thể làm, để cho anh có thể giảm bớt phần nào
những gánh nặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.