CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 119

CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN

CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN

Tang giới

Tang giới

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 17.2

Chương 17.2

Ta chưa có kinh nghiệm edit cảnh H nên có sai sót gì mọi người bỏ qua

nha ^^

Nghiêm Thấm Huyên đứng ở khúc quanh của phòng khiêu vũ tầng hai,

chống tay lên lan can nhìn về phía đại sảnh mới một lúc trước đang còn tấp
nập người bây giờ chỉ còn lại vài người phục vụ đang dọn dẹp.

Mấy tháng miệt mài thực tập và làm việc cũng coi như là đã có thành

quả.

Mới vừa rồi nhận được điện thoại của mẹ hỏi cô lúc nào thì trở về thành

phố S đối với người bố luôn luôn nghiêm nghị cũng đã để lộ sự tán thưởng
đối với thành tích của cô tại Nhật Bản trong điện thoại.

Lúc này cô thật sự rất muốn cảm tạ tên Lục Thiêm Lịch kia.

Là người này đã phá hỏng cuộc sống của một cô tiểu thư vô lo vô nghĩ

chỉ hiết núp dưới cánh tay của bố mẹ, bắt cô phải rời khỏi quê hương, ở nơi
đất khách quê người này, dốc sức làm việc cho công ty.

Cô suy nghĩ đến mất hồn, không để ý bị người nào đó ôm chặt từ phía

sau.

"Nghĩ cái gì? Mất hồn như thế?" Trần Uyên Sam siết chặt vòng tay, tựa

đầu vào cổ cô, vuốt ve gương mặt của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.