CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 162

cúi đầu hôn lên tóc cô, tâm trạng lo lắng khiếp sợ khi ở trên máy bay rốt
cuộc đã được thả xuống.

Lúc này những người khác ở trong phòng quan sát bọn họ, vẻ mặt biến

hóa khác nhau.

Ba Nghiêm cùng với mẹ Nghiêm liếc mắt nhìn nhau, trầm mặc, trên mặt

hiện lên ý vị không rõ, Vi Diệp đứng ở bên cạnh giường, nhìn Nghiêm
Thấm Huyên nấp ở trong ngực Trần Uyên Sam, thể hiện rõ sự tin tưởng và
ỷ lại với anh, ánh mắt nhàn nhạt nhìn hồi lâu, nhẹ nhàng xoay người lại đi
đến đứng bên cạnh cửa sổ.

Doãn Bích Giới cười như không cười nhìn hai người đang ôm nhau trên

giường cùng với Vi Diệp đang đứng một bên, thở phào nhẹ nhõm xoay
người vừa định đi rót ly nước, đột nhiên chân mày dựng lên, giọng nói tràn
đầy lạnh lùng cùng tức giận đột ngột vang lên, "Anh tới đây làm gì?!"

Chỉ thấy Lục Thiêm Lịch đang đứng ở ngoài cửa, hình như là vội vàng

chạy tới đây, lo lắng nhìn quanh. Trần Uyên Sam nghe thấy giọng nói tức
giận của Doãn Bích Giới, nhẹ nhàng buông Nghiêm Thấm Huyên ra, cô lau
nước mắt ngẩng đầu lên nhìn người vừa mới đến, ánh mắt tối sầm, cắn môi
theo bản năng quay đầu lại.

Lúc này, anh mới lúc nãy còn đang dịu dàng nhìn cô, bây giờ đột nhiên

đứng lên, vẻ mặt ôn nhu bây giờ đã thành lạnh lẽo, anh xoay người lại đi tới
cửa.

Ai cũng không có thấy rõ ràng Trần Uyên Sam đã ra tay như thế nào.

Cho đến lúc mọi người hoàn hồn lại, chỉ thấy Lục Thiêm Lịch đã ngã

trên sàn nhà, che mặt lại, đau đến nỗi thân thể cường tráng cũng có chút run
rẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.