CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 187

Ngày hôm nay anh đi thu hồi lại những tay chân ở trong Lục thị, còn

cứu vãn giá cổ phiếu thấp chạm sàn của Lục thị gần đây, An Chí Thượng từ
Tokyo chạy tới đây giúp anh lật đổ Lục thị, bây giờ thì thành công cốc,
thẳng mắng anh mải mê mỹ sắc cẩn thận chết không nhắm mắt.

Anh là người hắc đạo, lại vừa là thương nhân, từ khi sinh ra bây giờ đây

là lần đầu tiên anh lật lọng như vậy.

Ngay cả anh cũng không thể nói ra được cô hấp dẫn anh ở điểm nào, cô

có rất nhiều thứ đặc biệt, mặc dù những tính chất đặc biệt này trên người
các người phụ nữ khác cũng xuất hiện một chút, nhưng cô là độc nhất vô
nhị, anh yêu cô đến khắc cốt ghi tâm, muốn dâng tặng cả thê giới cho cô,
còn rất sợ cô sẽ không cần, thậm chí còn không đành lòng nhìn cô nhíu mày
dù chỉ một chút.

"Anh đẹp trai, vĩ đại như vậy, em không có gì cho anh sao?" Anh cắn

môi cô phóng túng nói, bàn tay chạy qua trên eo của cô, làm cho cô cảm
thấy mỗi nơi mà đôi tay anh đi qua đều nóng như lửa đốt.

Cô bị anh mê hoặc làm cho u mê, thế nhưng ngoài miệng vẫn tỏ ra

không phục, "Trần Uyên Sam khi chăm sóc em ở trong viện đâu rồi, anh
phải biết thương cảm cho bệnh nhân. . . . . ."

"Tiểu Hỗn Đản, anh còn chưa tính sổ với em đâu đấy, hai ngày trước ở

bệnh viện, anh nhớ rõ em đã nói anh không được. . . . . . Hả?" Anh làm cho
đầu lưỡi cô tê rần, cô ưm một tiếng, xụi lơ trong lòng anh.

Anh thấy bộ dáng mê người này của cô, dục hỏa càng dâng trào, tay lặng

lẽ cởi áo ngủ của cô, hôn cô càng sâu hơn, anh trước giờ luôn điềm đạm ôn
hòa mà giờ phút này trên mặt đã nhuộm màu tình dục, "Sao lại như vậy
được, phải nói cho nó biết có được hay không chứ. . . . . ." (Nó là cái gì mn
tự hiểu nha ==)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.