CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 214

Người đàn ông của mình luôn luôn rất chu đáo, tất cả chuyện đặt ở trên

vai đều có thể giải quyết ổn thỏa, Nghiêm Khải và Cao Nhạn nhất định là
biết nếu chuyển công ty lại cho cô cũng tương đương với việc chuyển cho
Uyên Sam. Nghiêm Thấm Huyên chớp chớp mắt, nghịch ngợm kéo bả vai
mẹ, "Hai người bán cả con gái cả công ty, không sợ lỗ chết sao?"

Cao Nhạn kéo tay của cô, dịu dàng cười cười, "Chỉ cần nó đối tốt với

con, chỉ cần con vui vẻ, ba mẹ khẳng định sẽ để cho con thuận lợi gả đi,
không hề thiệt thòi cho con."

Cô nghe mẹ nói thế mà sống mũi chua xót, đưa mắt nhìn Cao Nhạn lên

xe, lúc này đột nhiên bị người nào đó ôm chầm lấy từ phía sau, thân thể cao
lớn rắn rỏi của Trần Uyên Sam tựa vào lưng cô, lớp áo sơ mi mỏng trên
người anh chạm vào cánh tay cô, chất liệu vải mềm mại, giống như ánh mắt
của anh nhìn cô vậy.

Anh dịu dàng vuốt tóc cô, xoay người cô lại cúi đầu xuống nhìn cô,

không nói một lời, thế nhưng trong con ngươi sâu thẳm kia lại chất chứa
bao nhiêu lời muốn nói.

Ánh trăng soi sáng khuôn mặt dịu dàng và ánh mắt cưng chiều, sủng

nịnh không thể che giấu được, cô cọ cọ đầu vào trong ngực anh.

*******

Mùa thu của thành phố S đến rồi đi một cách nhanh chóng làm người ta

cảm giác như là nó chưa đến vậy, Hàn Phong rất nhanh cuốn sạch tất cả các
tòa cao ốc, Nghiêm Thấm Huyên cùng với Trần Uyên Sam bận rộn đến cuối
tháng mười một, để chuẩn bị cho một hôn lễ long trọng.

Chú rể sẽ là con cái cán bộ Đan Cảnh Xuyên, cục phó cục cảnh sát, sang

năm sẽ chính thức nhận chức cục trưởng, vả lại hắn còn là bằng hữu thân
thiết của Uyên Sam, không đi cổ vũ thì thật không phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.