CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 218

to, "Bà đây đói chết rồi!! Con mẹ nó lúc nào thì kết thúc, em muốn ăn cá
hồi, ăn cá hồi!!!!"

Gào xong cảm thấy có gì đó không đúng lắm, quay đầu lại nhìn thấy

Nghiêm Thấm Huyên bị hóa đá cùng với Cẩn Mạt Đạo đang che miệng
cười trộm cô, đen mặt kéo Đan Cảnh Xuyên rời khỏi đây.

Hôn lễ mới bắt đầu Ân Kỷ Hồng đã trở về, cùng với bà xã hắn đi vào

nhà thờ, Nghiêm Thấm Huyên Sam ở trong nhà thờ chờ Trần Uyên một hồi
lâu vẫn không thấy anh xuất hiện, đi đến cửa nhà thờ định gọi điện thoại
cho anh thì thấy bóng dáng quen thuộc từ ngoài cổng chạy tới chỗ cô.

Trần Uyên Sam chạy lại nhét ly trà nóng mới mua vào trong tay cô,

"Trong nhà thờ có chút lạnh, sợ em lạnh nên anh tiện đường mua cho em,
có phải chờ sốt ruột rồi hay không?"

Hai tay đang cầm cốc trà nóng của cô được tay anh bao bọc lại, đứng ở

cửa nhà thờ ngẩng đầu lên nhìn thấy vẻ mặt chuyên chú của anh, làm cho cô
bị mê hoặc đứng yên không nhúc nhích.

Hôm nay anh khoác áo khoác gió màu đen, càng làm nổi bật lên khuôn

mặt anh tuấn, sau lưng bỗng mơ hồ truyền đến âm thanh du dương từ trong
nhà thờ, nhà thờ Rayane yên tĩnh như làm cho hình ảnh trước mắt dừng lại,
người này vừa nãy dọc theo hai hàng cây mà bước đến bên cô, dùng hơi thở
dịu dàng của anh cuốn cô lại thật chặt.

Cuộc đời của người phụ nữ chỉ muốn lựa chọn một người, có thể không

có chút ý nghĩ lệ thuộc nào, nhưng bây giờ có anh ở đây giúp cô suy tính tất
cả, mặc cho phong ba bão táp, chỉ cần núp ở sau lưng anh không cần suy
nghĩ nhiều, sống với nhau cho đến hết quãng đời còn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.