CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 224

anh, Bích Giới nói em mập giống heo rồi." Anh cười cõng cô đứng lên đặt
xuống sofa, đưa cho cô cái hộp đặt trên bàn trà, "Mở ra xem một chút đi."

Cô nhận lấy cái hộp, có chút kinh ngạc ngẩng lên đầu nhìn anh, "Thứ gì

thế? Nặng như vậy?"

Anh ngồi xuống bên cạnh ôm lấy cô, bờ môi mỏng khẽ nhếch lên, "Mở

ra đi."

Cô cẩn thận mở giấy bọc ngoài ra, thấy được thứ bên trong thì hai mắt

sáng lên, ngạc nhiên hét lên một tiếng.

"Em có rất nhiều ảnh chụp, anh đoán em rất thích chụp ảnh, cái này đã

sớm mua rồi hôm nay mới đưa cho em." Nghiêm Thấm Huyên vuốt ve cái
máy ảnh đời mới trong hộp, cười không khép miệng lại được, ôm cái máy
ảnh thân yêu không buông, sau đó đặt máy ảnh trên bàn trà, đột nhiên xoay
người dạng chân ngồi trên đùi anh, giơ hai tay ra ôm lấy cổ anh.

"Ưmh. . . . . . Mũi anh sao to thế!" Cô còn chưa chạm được vào môi đã

đụng trúng mũi của anh, hiếm khi chủ động thế mà lại không thành công,
mặt khẽ đỏ lên, anh cười xoay người đè cô lên salon, vuốt ve bờ môi cô,
"Sinh nhật đại nhân, hãy để cho tiểu nhân phục vụ ngài."

Trên ghế sa lon hai người như củi khô đã bén lửa, Nghiêm Thấm Huyên

bị anh đè lên ghế sofa, mắt thấy Trần Uyên Sam đã vận sức chuẩn bị hành
động, thì đột nhiên điện thoại đặt ở trên bàn tra vang lên.

"Điện thoại. . . . . . Nhanh đi nhận." Anh vừa mới đi vào được một chút

chưa kịp thỏa mãn đã phải thở dài một hơi, Nghiêm Thấm Huyên nghe thấy
chuông điện thoại tắt sau đó lại vang lên, nghĩ chắc là có người tìm anh có
việc gấp đây, đẩy đẩy bờ vai của anh, "Nghe điện thoại đi. . . . . ."

Trong lòng anh cắn răng nghiến lợi hận không thể róc xương lóc thịt tên

đang gọi điện thoại, chỉ có thể cắn răng lui ra ngoài, mới vừa nhận điện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.