CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 238

Nghiêm thị. . . . . . Cả danh tiếng của thành phố S như đặt trên một mình
anh, trên ti vi, trên tạp chí, qua báo chí, chỉ cần những nơi có những thứ đó,
đều sẽ thấy gương mặt ôn hòa anh tuấn cùng với thân hình cao lớn rắn rỏi
khoác lên mình bị âu phục của anh.

Nghiêm Thấm Huyên kìm nén để mình không thét chói tai ra ngoài, bởi

vì đến ngay sau anh chính là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành Trịnh
Gấm cùng với nụ cười phóng khoáng của Vi Diệp.

Vợ chồng Cao Nhạn Nghiêm Khải đang nói chuyện với mấy cổ đông,

thấy Trần Uyên Sam tới, Cao Nhạn liếc qua sắc mặt biến đổi cực độ của
con gái, che miệng cười giơ tay ra đẩy đẩy con gái, "Đều tới cả rồi, đi tiếp
đãi đi, đừng làm mất phong độ."

Sau khi cô lặng lẽ thu dọn hành lý rời khỏi Tokyo về thành phố S, đã hai

tuần lễ không liên lạc với anh, gió lạnh ở thành phố S lạnh thấu xương, làm
cho ý nghĩ muốn bỏ mặc anh của cô thất bại, chỉ càng làm cho cô nhớ đến
anh hơn.

Qua Sam cùng Nghiêm thị hợp tác với nhau, anh tới cổ vũ dĩ nhiên là rất

bình thường, gương mặt anh tuấn ôn hòa của Trần Uyên Sam lúc này làm
cho cô cảm thấy rất đáng đánh đòn, thế nhưng trên mặt anh là biểu tình như
chưa từng có chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ cô có thể vô duyên vô cớ bước đến
cho anh hai bạt tai hay sao?

"Hoan nghênh." Từ trong kẽ răng nặn ra hai chữ, nhìn Trần Uyên Sam

cùng với Trịnh Cẩm đứng trước mặt, Nghiêm Thấm Huyên ngoài cười mà
trong không cười tiếp đón bọn họ, không tiếp tục nhìn về phía người nọ,
xoay người kéo Vi Diệp đi tới một góc khuất.

"Ba người đang định diễn cái gì ở đây vậy? Khổng Tước Đông Nam

bay?" Cô tức giận trừng mắt với Vi Diệp, cau mày nhỏ giọng hét lên với
hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.