CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 251

Bốn người ngồi vây quanh bên bàn ăn, Nghiêm Thấm Huyên như một

đứa bé cầm giấy chứng nhận kết hôn phe phẩy ở trước mặt, Cao Nhạn thấy
thế thì phì cười, cầm đũa gõ gõ đầu của cô, "Làm vợ người ta, sắp làm mẹ
rồi, sao lại giống như trẻ con vậy chứ." Trần Uyên Sam cưng chiều nhìn cô,
cười cười với Cao Nhạn, "Mẹ yên tâm, nếu có thêm đứa bé, con sẽ chăm
sóc cả hai."

Lần trước Nghiêm Thấm Huyên nghĩ về việc anh luôn dùng các biên

pháp an toàn, đoán chừng anh là người bảo thủ, cô muốn danh chính ngôn
thuận sinh con, nhưng cũng không nói lại chuyện đó với anh, lần đó ầm ĩ
chỉ vì lý do vớ vẩn, nhưng là cô lại sâu sắc lĩnh hội được giữa hai người
đang yêu nhau quan trọng nhất là sự tin tưởng, anh làm gì tất nhiên sẽ có lý
do của anh, cô mặc kệ chân tướng như thế nào, trong lòng nhất định phải
kiên trì tin tưởng anh.

Trò chuyện với nhau, Cao Nhạn nghe thấy con rể chững chạc gọi một

tiếng "Mẹ", cảm thấy rất vui tai, quay đầu lại nhìn Nghiêm Khải, lúc vui vẻ
như vậy mà ông cũng chỉ nghiêm mặt, Sầu Vân Thảm Đạm (ảm đạm) cúi
đầu ăn cơm không nói lời nào, người tính khí luôn luôn dịu dàng như bà
cũng không chịu nổi.

"Lão Nghiêm, ông sao lại thế này, con gái lập gia đình mà sao ông lại

bày ra bộ dạng không quan tâm vậy hả!" Cao Nhạn nhẹ nhàng để đũa
xuống, cau mày nói, "Lúc nào ông cũng bày ra vẻ mặt này, con gái thì
không nói, bây giờ Tiểu Sam cũng ở đâu, ông mặt nặng mặt mày nhẹ với
tôi, cũng muốn cho bọn nó nhìn luôn hả?!"

Nghiêm Khải nghe lời bà nói mới có phản ứng, thấy ba ánh mắt đang

nhìn ông, vừa định nói gì đó, đột nhiên cảm thấy trước mặt bỗng tối sầm lại,
chiếc đũa trên tay lập tức rơi xuống mặt đất.

"Ba ——!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.