CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 285

Đừng nói đến Trần Uyên Sam, ngay cả Nghiêm Thấm Huyên cũng bị

cảm giác mất hồn này bao vây lấy, thân thể căng lên như vừa được ăn no,
nhưng dù sao vẫn có chút dễ chịu, cô dùng sức ôm lấy cổ của anh, hai chân
tự động quấn bên hông của anh.

Anh cũng không đoái hoài tới việc quần chưa cởi xuống hẳn, tay nắm

lấy hai bên eo của cô đi vào, âm thanh như vậy truyền đến tai lại có vẻ rất
vang, cô đỏ mặt nói anh nhẹ một chút, vừa bắt lấy bả vai của anh nói,
"Khóa kéo. . . . . .Đau. . . . . ."

Trần Uyên Sam thở hổn hển, nhanh chóng tháo dây lưng cởi quần

xuống, bế cô xuống khỏi bồn rửa tay, ấn cô ở trên vách tường phòng tắm rồi
lại mạnh mẽ luận động.

Cô nhắm mắt lại người dính ở trên bức tường lạnh lẽo, lại thêm động tác

mạnh mẽ của anh ở phía sau, ân thanh đã có chút khàn khàn, anh nhếch
môi, một tay bật vòi hoa sen lên, nước xối lên người hai người.

"Anh làm gì thế. . . . . .?" Cô được nước ấm xối vào người rốt cuộc cũng

bớt chút cảm giác khó chịu khi bị kẹp giữa hai bên lửa và băng này, lại nghe
sau hô hấp của người sau lưng lại càng thêm phần gấp gáp.

Trong mắt Trần Uyên Sam đều là cảnh đẹp mà cô không biết, dòng nước

từ bả vai cô chảy xuống khe đùi, làm cho mông của cô như vểnh lên cao.

"Thật là muốn lấy mạng người khác mà." Anh hung tợn than một tiếng,

thừa dịp cô còn chưa kịp phản ứng, mạnh mẽ đâm tới.

"Trần Uyên Sam. . . . . . Anh khốn kiếp. . . . . ." Nghiêm Thấm Huyên bị

anh va chạm mãnh liệt làm cho bật khóc, âm thanh nức nức nở nở hòa với
tiếng rào rào của nước từ vòi sen.

Thấy cô khóc, anh thoáng dừng động tác, yêu thương ôm lấy cô đưa tay

đi xuống chỗ đã trở nên ẩm ướt, ". . . . . . Đây là cái gì? Nước sao? Sao lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.