CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 287

"Huyên Huyên." Nghiêm Khải nhíu nhíu mày, cười khổ nhìn cô, "Có

người ba như ta thật làm khổ cho con rồi."

Nghe thấy ba nói vậy sống mũi cô cay cay tràn ngập chua xót, cầm quần

áo ngơ ngác nhìn Nghiêm Khải.

"Đây là việc ta nên làm, những năm này Nghiêm thị phát triển không

ngừng, ta như ở trên mây, đi theo người sa vào đánh bạc, không lời thêm
được gì, lại còn làm phiền con với Tiểu Sam phải thu dọn cục diện rối rắm
này."

"Ba. . . . . ."

"Huyên Huyên, ta sẽ không trở về điều hành công ty nữa, bây giờ con

cũng đã có năng lực, có thể quản lý tốt Nghiêm thị rồi, con và Tiểu Sam
thay ba quản lý công ty, ta và mẹ của con sẽ đi tĩnh dưỡng ở những nơi khác
rồi trở về."

"Việc chuyển nhượng công ty tài chính Nam Bắc, con hãy nghe theo

Tiểu Sam, đừng vì việc đó mà ầm ĩ với nó, việc nó làm không hề sai." Dừng
một chút, Nghiêm Khải bước lên trước một bước, che miệng ho khan hai
tiếng, vỗ vỗ bả vai của cô, "Con mấy năm nay. . . . . . Dựa vào chính mình
đã có thể trưởng thành như vậy, so với ba. . . . . ."

Nghiêm Thấm Huyên nhìn Nghiêm Khải, không thể quên được từ khi cô

chào đời đến tận bây giờ, ông vẫn là người mà cô kính nể nhất.

Cho dù ông đã phạm sai lầm, một tay phá hủy một phần tâm huyết của

chính mình bao nhiêu năm nay, thế nhưng việc đó cũng không lay chuyển
được sự kính trọng của cô dành cho ông, người ba cô luôn ngưỡng mộ.

Dù sao ông cũng là một người ba, tựa như ngày đó ở thành phố N biểu

cảm của Trần Thế Phương lúc ông nói chuyện với cô về Trần Uyên Sam,
cho dù bọn họ cũng thỉnh thoảng dẫn theo người phụ nữ khác bên cạnh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.