CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 301

thành một cái nơ xinh đẹp, lòng bàn tay anh ma sát ở trên mặt cô có chút
nhồn nhột, cô khẽ né tránh lại càng thêm ngượng ngùng cúi đầu xuống.

Anh giúp cô buộc lại sợi dây, cúi đầu nhìn cô, giọng nói khàn khàn đến

chính anh cũng không hiểu vì sao, "Thắt chặt rồi."

Cô gật đầu một cái, có chút không chịu nổi ánh mắt chăm chú của anh,

khẽ nghiêng đầu không nhìn anh.

Giây tiếp theo, cô bị anh bế lên giường, anh ở phía trên cô, cúi đầu

xuống hôn lên môi cô, một đường từ cổ đến ngực để lại một ấn ký màu đỏ,
làm cho cô khẽ rên lên như con mèo con vậy, anh thoáng ngừng lại, ánh mắt
biến đổi, đưa tay ra xé rách cái áo mỏng manh này.

Cô ngẩng đầu nhìn anh, trong bụng đã biết tối nay mình không chết thì

cũng tàn phế, ánh mắt kia đâu chỉ đơn giản là muốn ăn tươi nuốt sống cô.

Ném tấm vải mỏng manh sang một bên, Trần Uyên Sam cúi đầu cắn

xuống hai nụ hồng trước ngực cô, cô có thể cảm thấy chỗ đó của anh đã
cứng rắn nóng bỏng ép sát vào thân dưới của cô, nhưng anh có vẻ vẫn rất
kiên nhẫn thong thả ung dung hôn hít xoa bóp trên cơ thể cô.

Cô bị anh hành hạ đã có chút mê loạn không nhịn được, lúc này anh lại

giang tay ra bế cô đến trước tấm gương lớn trong phòng ngủ.

(Ặc Ặc!!! Anh Sam khẩu vị nặng quá à -_-!!!)

Cô bị anh ôm trong ngực đặt xuống đối diện với tấm gương, căn bản

không dám nhìn bộ dạng của mình trước gương, chỉ cảm thấy anh đột nhiên
lột cái váy mỏng manh của cô ra sau đó lại đến quần lót, từ phía sau mạnh
mẽ đi vào.

"Tắt đèn. . . . . ." Cô bị anh mạnh mẽ ra vào, chân đã mềm nhũn đứng

cũng không vững, nghe được tiếng hô hấp sau lưng lại càng trở nên dồn dập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.