CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 341

Lúc đến cửa trụ sở, cô nhìn thấy đám thuộc hạ lúc ở bên Tokyo luôn đi

theo Kim Tuấn đang chỉnh tề đứng ở bên cửa lớn nhìn về phía thi thể đang
đắp vải trắng kia.

Một hàng nam tử hán cao to thấy Trần Uyên Sam tới, vội vàng cung

kính gật đầu, Nghiêm Thấm Huyên thấy có vài người khóe mắt đã phiếm
hồng.

"Trần thiếu." Một người trong số đó lấy can đảm tiến lên phía trước quỳ

xuống, vẻ mặt không cách nào che giấu được vẻ kích động, "Tôi biết Kim
ca là người do Tiếu Phan phái đến, anh ấy suýt hại ngài mất mạng, hại phu
nhân mất mạng, khiến rất nhiều những anh em bên nước Mỹ phải chết. Thế
nhưng vài năm năm, mấy người chúng tôi đều là một tay anh ấy mang theo,
ba mẹ chúng tôi anh ấy coi như ba mẹ mình, ngay cả khi em họ tôi gặp khó
khăn anh ấy cũng giúp."

Nói tới chỗ này, người đàn ông kia đã rơi nước mắt, "Tôi nghĩ anh ấy

thật tâm coi chúng ta như anh em, phu nhân cuối cùng vẫn là một tay anh ấy
cứu ra, tên Tiếu Phan khốn kiếp kia phát rồ, hắn lại có thể cắt từng khúc
trên người Kim ca như thế này, mỗi một khối cũng trầy da sứt thịt, không có
nổi một chỗ hoàn chỉnh! Trần thiếu, tôi cầu xin ngài. . . . . ."

Hắn lập tức quỳ xuống, một hàng người phía sau cũng quỳ xuống theo,

"Mong ngài tuyệt đối không lưu tình với Tiếu Phan, tất cả mọi người đều
muốn nhìn thấy hắn chết."

Nghiêm Thấm Huyên nghe xong những lời này, ngửi thấy không khí

nồng nặc mùi máu tanh, trên mặt không có một tia huyết sắc, trong lòng cực
kỳ khó chịu.

Tay Trần Uyên Sam đặt trên vai cô siết chặt, kéo cô lại gần mình, nhìn

tất cả thuộc hạ đang quỳ dưới đất cùng với thi thể được đắp tấm vải trắng,
trầm mặc trong chốc lát, sau đó nói, "Đưa thi thể đi hỏa táng, sau đó lập tức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.