CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 344

"Người bị dính máu tanh, không tốt cho đứa bé cũng không sợ?" Anh

cười cười hôn lên mắt cô.

"Không sợ!"

***

Buổi tối cả căn cứ chìm vào bầu không khí nghiêm túc, trừ thời điểm

bác sĩ y tá và một đám người nhận lệnh bảo vệ Nghiêm Thấm Huyên, thì tất
cả mọi người theo lệnh của Trần Uyên Sam phát động tấn công với phe của
Tiếu Phan.

Cô một mình ngồi ở trong phòng bệnh rộng rãi, trên mặt mơ hồ có chút

nước mắt, đang lẳng lặng nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Bóng đêm bao trùm,
nhưng cô vẫn có thể thấy xa xa phía tây đã lửa cháy ngút trời, tiếng súng
cùng với tiếng hét giận dữ vang lên như được pha loãng trong không khí,
truyền vào tai cô.

Mỗi phút mỗi giây cô chờ đợi ở nơi này như đang sống trong địa ngục.

Vốn là Trần Uyên Sam cũng định tự mình đi, nhưng trước khi anh lại

ôm cô đứng bên cạnh cửa sổ nói, "Hôm nay anh tuyệt đối không thể lưu lại
cho bất cứ thứ gì có thể mang đến nguy hiểm cho em được nữa, anh phải tự
mình đối mặt với hắn để giải quyết rõ ràng."

"Tên Tiếu Phan đó giết người còn không thèm chớp mắt. . . . . ." Cô nhìn

anh trong mắt đã ngập nước, thanh âm run rẩy đến độ không nói được một
câu hoàn chỉnh, ngộ nhỡ anh không quay trở về được?

Anh vẫn là dáng vẻ diu dàng như cũ, hôn lên khóe mắt cô, chỉ lạnh nhạt

cười, "Em nhất định phải tin tưởng người đàn ông cũng là ba của đứa bé
trong bụng em."

. . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.