CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 374

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, khóe mắt Trần Uyên Sam giật một cái,

một bóng dáng nho nhỏ xuất hiện trong tầm mắt của anh, anh vội vã giơ tay
ra cản lại.

"Anh. . . . . ." Trên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của Trần Hi San hiện

lên mấy chữ "Anh dám đối xử với em như vậy", dừng ở trước cánh tay của
anh, tức giận nhìn anh trai của mình.

Nghiêm Thấm Huyên cười cười, đẩy tay Trần Uyên Sam ra, thoáng cúi

người xuống vuốt tóc rồi hôn cô bé một cái, "Hi San."

Tiểu công chúa rất nhanh chóng đưa tay ôm lấy chị dâu của mình, diễu

võ dương oai trừng mắt nhìn anh trai một cái.

"San San, hiện tại trong bụng chị dâu em đang có em bé, không thể trực

tiếp nhào lên như vậy, em bé trong bụng bị em hù dọa cho sợ thì làm thế
nào." Trần Uyên Sam bất đắc dĩ nhìn Trần Hi San, lắc đầu một cái.

"Anh nghĩ quá nhiều, sao em lại hù em bé được." Trần Hi San ôm lấy

Nghiêm Thấm Huyên bất mãn nói, "Em chính là cô của nó đấy."

Tiểu công chúa biết rõ ràng vai vế như vậy, Nghiêm Thấm Huyên không

khỏi cười ra tiếng, dắt tiểu công chúa cùng nhau đi ra ngoài, "Ba và dì
Khanh cũng tới đây sao?"

"Ba và mẹ đang đợi trong xe, chúng ta sẽ ngồi ghế sau, cùng nhau trở về

ăn cơm." Trần Hi San cũng đã cao hơn rất nhiều, bộ dạng phất tay càng
ngày càng giống Trần Uyên Sam, giống như một tiểu đại nhân nói.

Trần Uyên Sam đi phía sau, nhìn vợ và em gái vừa đi vừa cười nói,

không khỏi nghĩ tới lúc ấy ở Tokyo, bọn họ mới quen nhau, cô chỉ dùng
một cái bánh ngọt đã dành được trái tim của tiểu công chúa, cũng lặng lẽ
dành lấy trái tim của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.