CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 378

Cô luôn luôn chủ trương không lãng phí, từ nhỏ cô đã quản lý tiền trong

nhà, nhưng chưa bao giờ dùng lãng phí, mặc dù biết người đàn ông này có
thể vì cô mà tiêu tiền như nước, nhưng chi phí sinh hoạt trong cuộc sống tới
giờ đều là do cô quyết định.

Trần Uyên Sam chỉ cười mà không nói, xe vẫn tiếp tục chuyển hướng,

Nghiêm Thấm Huyên càng thêm nghi ngờ, cho đến khi anh dừng xe ở bên
một tòa cao ốc mới ở trung tâm thành phố cô mới phục hồi tinh thần.

Anh cẩn thận đi vòng sang mở cửa dìu cô xuống xe, dắt tay cô đi vào

trong tòa cao ốc.

Cạnh cửa bảo vệ thấy anh đến, vội vàng chạy tới giúp anh quẹt thẻ, cười

híp mắt nói, "Trần thiếu trễ như vậy rồi ngài vẫn tới coi phòng sao?"

Trần Uyên Sam khẽ cười gật đầu với hắn, nhận lấy thẻ trên tay người

bảo vệ rồi dắt Nghiêm Thấm Huyên đi tới chính giữa tòa cao ốc, cô vừa đi
vừa quan sát xung quanh, trong lòng thầm than nơi này quả thực có thể so
sánh với địa điểm du lịch được rồi.

Sau khi vào thang máy anh nhấn vào tầng 33, lúc này Nghiêm Thấm

Huyên rốt cuộc không chịu được rồi, nắm lấy cánh tay anh ngẩng đầu lên
nhìn anh, "Là nhà mới của chúng ta sao?" Trần Uyên Sam nhìn dáng vẻ
đáng yêu của cô, ôm cô đến trước ngực cúi đầu hôn một cái, cười nói, "Em
nghĩ sao?"

Thang máy "Tinh" một tiếng lên đến tầng cao nhất, sau khi cửa thang

máy mở ra Nghiêm Thấm Huyên sững sờ, nhìn khung cảnh trước mắt
không nhịn được che miệng lại khẽ hét lên.

Đập vào mắt là khung cảnh bên trong căn nhà, phòng khách rộng rãi,

bên trong công nhân đang quét tường, nhìn đến bọn họ đến vội vàng đi tới,
"Trần thiếu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.