CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 379

Trần Uyên Sam khoát tay cho bọn họ lui ra, "Các cậu cứ đi làm việc đi,

chúng tôi đi xem một chút."

Công nhân một lần nữa trở lại vị trí công việc của từng người, Trần

Uyên Sam lôi người đã há hốc mồm vào bên trong căn nhà.

Trong phòng khách là một cái cửa sổ lớn sát đất, nối tiếp với bên trong

là một hành lang dài, những căn phòng như phòng ngủ chính, phòng khách,
thư phòng. . . . . . Đi tới đại sảnh có một cầu thang, Trần Uyên Sam cẩn thận
đỡ cô đi lên.

Thấy cảnh tượng hiện lên trước mắt Nghiêm Thấm Huyên càng thêm

không nói được gì, Trần Uyên Sam ôm cô cười nói với cô, "Ưmh, căn
phòng thứ nhất làbếp đặc biệt, công cụ nấu ăn đầy đủ, còn có lò nướng đặc
biệt, về sau tùy em sử dụng, căn phòng thứ hai là để cho em chụp ảnh, còn
có cả màn chiếu nữa, căn phòng thứ ba. . . . . ."

Anh nhẹ nhàng vặn tay nắm cửa, làm điệu bộ mời cô đi vào.

Căn phòng thứ ba là một căn phòng lớn dành cho trẻ con, mặc dù còn

chưa hoàn thành xong, nhưng trên mặt đất đã trải thảm, phía trên đặt một
chiếc giường dành cho trẻ con và một đống đồ chơi, bên cạnh còn có một
chiếc lều nhỏ vô cùng dễ thương.

"Về sau bảo bối có nơi để nó nghịch ngợm rồi, cho dù là con trai hay

con gái." Anh vòng tay ôm cô từ sau lưng, bao bọc cô vào trong ngực mình,
"Thích không?"

Đâu chỉ thích.

Nghiêm Thấm Huyên quay đầu lại nhìn anh, "Có phải anh đã sớm thấy

được món quà kia không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.