CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 380

Anh từ chối cho ý kiến, chỉ nhíu mày, "Một vật lớn như vậy đặt ở góc

thư phòng, anh có thể không thấy được sao?"

Lần đó thật ra thì cô còn có một món quà sinh nhật nữa dành cho anh,

chính là cô giấu anh, làm bộ mô hình của một căn nhà, chỉ là đến lúc sinh
nhật anh vẫn chưa có hoàn thành, nên không lấy ra cho anh nhnf nữa.

Mà cả căn nhà này, không khác tí nào, toàn bộ đều là mô phỏng theo cái

mô hình cô làm kia, điểm khác duy nhất chính là, căn nhà này có phục thức
(ai biết từ này nghĩa là gì chỉ cho mình với), mà mỗi căn phòng trên lầu hai
này đều là tự tay anh bố trí vì cô.

"Từ nhỏ anh đã rất muốn tự mình thiết kế một căn nhà, trong phòng

khách cả một hàng đều là cửa sổ sát đất, còn có thể mang một bồn tắm lên,
buổi tối mùa hè có thể nằm ở trên sàn nhà ngắm những vì sao, mùa đông
bật lò sưởi trong phòng khách để có thể trực tiếp tắm ở đó. . . . . ."

"Bây giờ không phải là cũng thực hiện được sao?" Anh khẽ thì thầm ở

bên tai cô.

Cô vòng tay ra ôm lấy thắt lưng của anh, hôn lên cằm anh nói, "Có phải

em là bà vợ đặc biệt đáng ghét hay không, kiểu cách trên thế giới này cũng
tìm không ra người thứ hai, luôn có thể tìm được chuyện khiến cho anh phải
bận lòng?"

Trần Uyên Sam nghe lời cô nói thì rất vui vẻ, cong cong môi, "Ưmh,

cũng may, coi như là cho anh cơ hội thể hiện trí óc hơn người của mình đi."

Cô lườm anh một cái, nhéo bờ vai của anh, lại thấy anh cúi đầu nhìn

thẳng vào mắt cô nói rành mạch từng câu từng chữ, "Em muốn cái gì, tất
cae, chỉ cần anh có thể làm được, thì anh nguyện dâng tất cả những thứ đó
lên trước mặt em."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.