CẢM MẾN KHÔNG SỢ MUỘN - Trang 88

làm cho dạo này áp lực về tiền bạc của khách sạn càng ngày càng lớn, nhân
viên nửa đêm vẫn phải làm việc liên tục, càng ngày mọi người càng không
ngừng kêu khổ.

Mấy người của hắc đạo đều là những người rộng rãi, sảng khoái, thế

nhưng mấy ngày nay thật sự là bị đày đọa không chịu được đành phải đi tìm
Kim Tuấn kể khổ, "Anh Kim, Trần thiếu ngài ấy trước đây không có như
vậy, rốt cuộc là hai ngày nay đã xảy ra chuyện gì?"

Kim Tuấn nhìn Trần Uyên Sam ngồi cách đó không xa, vẻ mặt vô cảm

chăm chú nhìn điện thoại, hắn thở dài, lắc đầu một cái, "Tài."

"Cái gì tài?" Mấy tên thuộc hạ không hiểu.

"Ta đoán thế." Kim Tuấn nhỏ giọng, "Là bởi vì người phụ nữ đi cùng

ngài ấy tới khách sạn hôm trước."

Mấy tên thuộc hạ kia như đã hiểu ra, có chút không tin nhìn về phía lão

đại đang ngồi bên kia.

"Một mình tôi trở về nước, mấy ngày nữa sẽ trở lại."

Điện thoại hiển thị lên dòng chữ này bị Trần Uyên Sam nắm chặt trong

tay, thời gian gửi tin là thứ 2, cũng chính là ngày anh vừa mới từ Mỹ trở về,
anh vừa mới bước vào phòng làm việc thấy cô không có ở đây, còn chưa
kịp phản ứng thì đã nhận được tin nhắn này của cô.

Cô cứ như vậy nguyên nhân cũng không nói, cũng không hề báo trước

một tiếng cho anh, một mình rời khỏi Nhật Bản, chỉ dùng vẻn vẹn 12 chữ
này thông báo cho anh biết.

Mấy ngày nay vừa trở về anh đã phải xử lý rất nhiều chuyện nên rất mệt

mỏi, trong lòng lại bị tin nhắn này của cô làm cho có chút tức giận, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.