Hoàng hôn, các gian hàng bên đường đã bắt đầu mở cửa, Nghiêm Thấm
Huyên xuất phát ở phía đầu đường, một loạt thức ăn như thịt xiên nướng,
bánh mật, xíu mại. . . . . . Cô càn quét sạch sẽ từ đầu đường đến cuối đường.
Cô đã sớm no bụng nhưng vẫn mua thêm một xâu hồ lô, xoay người lại
tìm bóng người vẫn luôn đi theo cô từ nãy giờ, đưa cho anh xâu hồ lô.
"Trần Uyên Sam anh đằng đằng là một đấng mày râu, sao lại có thể ăn ít
như vậy, những bắp thịt trên người anh là từ đâu tới vậy?"
Vốn là cô muốn anh đưa tay nhận lấy xâu hồ lô, nào ngờ anh lại hơi cúi
đầu xuống, trực tiếp ăn xâu hồ lô cô đang cầm trên tay.
Cô ngơ ngách nhìn vẻ mặt thản nhiên của anh, khuôn mặt ửng đỏ lên.
Anh cứ như vậy lặn lội tới đây tìm cô, nhìn cô ăn, nhìn cô cười, giúp cô
mua đồ, không hề có vẻ khoc chịu, có lúc cô đột nhiên quay đầu lại, còn
thấy anh dùng ánh mắt dịu dàng chăm chú nhìn cô.
Dưới mưa phùn của Giang Nam, người đàn ông ấy đã nhẹ nhàng bước
vào tim cô.
>>>>>>
Thật ra lần này Nghiêm Thấm Huyên tới thị trấn G này là có việc, cô
muốn đặt một bộ váy do Ngô thị thiết kế.
Mỗi lần tới thi trấn G thì phải nhắc đến Ngô thị, có rất nhiều người xếp
hàng chờ đợi để có thể đặt được đồ ở đây.
Khi đó nữ minh tinh của S thị Lật Hâm đã mặc bộ đầm do Lam Bạch
của Ngô thị thiết kế để đi lên thảm đỏ của LHP Cannes, bộ đầm đó đã gây
ấn tượng rất lớn với giới truyền thông. Sau lần đó danh tiếng của Ngô thị