CÁM ƠN ANH, KHIẾN EM YÊU BẮC KINH MÙA ĐÔNG NÀY! - Trang 100

hai người bọn họ đều rất lo lắng, nhưng cũng có vẻ yên tâm phần nào.

“Xem ra đã đỡ hơn.” Vu Hữu Dư nhìn cô cười rất lạ.

Lâm Tiểu Niên thấy anh cười bỗng sởn cả da gà, bĩu miệng hỏi: “Anh

có nhìn thấy di động của em đâu không?”

“Di động đó như thế nào?” Vu Hữu Dư hỏi.

Lâm Tiểu Niên ngồi dậy, nói rõ hình dạng và màu sắc của chiếc điện

thoại.

Sau khi Vu Hữu Dư ghi lại, nói: “Về nhà anh sẽ tìm giúp em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.