CÁM ƠN ANH, KHIẾN EM YÊU BẮC KINH MÙA ĐÔNG NÀY! - Trang 206

cử động nhiều.”

“Nhưng anh ấy không phải là bác sĩ!” Lâm Tiểu Niên chép miệng:

“Anh ấy đâu rồi?”. Cô vẫn còn nhớ chuyện mình đã gọi điện cho Vu Hữu
Dư.

“Đang nói chuyện với Tam Nguyệt.” Cát Ngôn trả lời.

“Ừ, nói chuyện gì vậy?” Xem ra Vu Hữu Dư là người nhiệt tình, nhờ

anh giúp, đúng là tìm đúng người.

“Vu công tử nói với Tam Nguyệt: trước khi Lâm Tiểu Niên khỏe lại,

Thẩm Tam Nguyệt đừng hòng nghĩ tới chuyện bước ra cổng bệnh viện
trước.”

“Vu Hữu Dư, anh ấy sao lại có thể làm vậy chứ?” Lâm Tiểu Niên tức

giận kêu lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.