CÁM ƠN ANH, KHIẾN EM YÊU BẮC KINH MÙA ĐÔNG NÀY! - Trang 281

“Em biết người anh thích thật sự là Cát Ngôn…” Giọng Quan Lan rất

đáng thương.

Rốt cục Bành Hưng có phải đàn ông nữa không: “Cát Ngôn là chuyện

của trước kia, đừng nhắc đến cô ấy, xin em đấy. Đừng nhắc đến người con
gái ấy trước mặt anh.”

Bọn họ cho rằng lúc này ngoài hành lang sẽ không còn người, nhưng

họ đã lầm, vẫn còn cô, một chuyên gia về muộn.

Lâm Tiểu Niên ngã trên bậc thang lịch bịch, thật không may, lại nghe

thấy tiếng của Vu Hữu Dư gọi ở dưới lầu: “Lâm Tiểu Niên, em tuổi rùa à?
Trèo lên rồi cũng nên nhìn lại chứ.”

Thẩm Tam Nguyệt đứng ở trên lầu cười sung sướng, nói với anh:

“Niên Niên nhà anh tuổi tuất, nói lại đi, cẩn thận không cô ấy cắn anh đấy.”

Lâm Tiểu Niên dồn hết sức vuốt ngực, cảm thấy cổ họng rất ngứa,

cuối cùng cũng không chịu được đành ho bật thành tiếng.

Bành Hưng từ cửa cầu thang đi ra, đằng sau là Quan Lan.

Lâm Tiểu Niên coi như không thấy Quan Lan, quay đầu nhìn Bành

Hưng nói: “Muộn thế này, anh vẫn ở đây à?”.

Bành Hưng bối rối cười: “Qua đây tìm Quan Lan hỏi chút chuyện, bây

giờ về đây.” Anh cho rằng cô chưa nghe thấy chuyện gì.

Cô thở dài một tiếng, nói với anh: “Vu Hữu Dư ở dưới lầu, anh giúp

em nói với anh ấy, em về đến ký túc rồi.”

Lâm Tiểu Niên không nói với bất cứ ai chuyện tối hôm qua.

Đã mấy lần, Quan Lan và cô lên mạng, Quan Lan cố gắng tìm chủ đề

để nói chuyện với cô, nhưng Lâm Tiểu Niên cố tình lẩn tránh. Sau đó, Lâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.