CÁM ƠN ANH, KHIẾN EM YÊU BẮC KINH MÙA ĐÔNG NÀY! - Trang 294

Cô trừng mắt lên nhìn anh một cái: “Anh làm sao thế? Nghỉ hè vẫn

chưa hết, bây giờ đã bàn chuyện nghỉ đông?”.

Anh ngượng ngùng, tiếc nuối nói: “Hết kì nghỉ này phải nhớ gọi đấy

nhé.”

Kết thúc kì nghỉ hè, lại bắt đầu kì học mới, Vu Hữu Dư đã chuyển đến

học tại trường đại học Quảng Châu.

Kiều Hoài Ninh đã thi đỗ, tiếp tục học tiến sĩ tại trường đại học quản

lý Bắc Kinh. Âu Dương Phi cũng là nghiên cứu sinh ở trường đại học Bắc
Kinh.

Quan Lan chuyển ra ngoài, sống ở một phòng trong một căn hộ bình

dân, phòng của cô có tám người. Ở phòng cũ trong kí túc xá có người mới
chuyển đến, nhưng mọi người đều đã rất quen, đó là Nguyễn Tình Không.
Bình thường mười lần thì tám chín lần cô ấy không về phòng, cô ấy ở ngoài
cùng với Tiết sư huynh từ lâu rồi.

Dường như mọi thứ đã thay đổi, nhưng có vẻ không có gì thay đổi.

Vu công tử sợ mình ở cách xa trường, không thể chăm sóc cho Lâm

Tiểu Niên được nên đưa ra ý kiến: “Hay là chúng ta cùng thuê một phòng
sống cùng nhé? Ở bên ngoài không có người quản lý, muốn ngủ lúc nào thì
ngủ, muốn dậy lúc nào thì dậy, có thể lên mạng chơi trò chơi thâu đêm suốt
sáng, không bị hạn chế.”

Ý kiến này có phải là cám dỗ không, nhưng lần đầu tiên một Lâm Tiểu

Niên hỏi rất sâu xa: “Chúng ta? Em và anh?”

Vu công tử gật đầu từ tốn, dường như chỉ đợi một câu nói của cô là lập

tức hành động như bình thường.

Lâm Tiểu Niên suy nghĩ một lúc, cô kiên quyết nói: “Không được!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.