CÁM ƠN ANH, KHIẾN EM YÊU BẮC KINH MÙA ĐÔNG NÀY! - Trang 306

với Vu Hữu Dư không? Cho nên mới tìm đến người nhà để tâm sự.”

Cô không nói nên lời chỉ có thể lắc đầu.

“Niên Niên đừng khóc! Anh mời em đi ăn kem ốc quế nhé.” Dường

như những lời từ thuở bé có thể an ủi được cô.

Cô sụt sùi, suýt nữa thì cắn vào môi và nói: “Em muốn vị vani!”.

Nhưng bất kể là vị sôcôla hay vị vani, cô đều ăn hết. Cô chăm chú

nhìn Kiều Hoài Ninh mà ngẩn người ra.

Kiều Hoài Ninh cuối cùng cũng phát hiện cô có chút bất thường, cẩn

thận nhắc: “Ăn đi, kẻo kem chảy hết bây giờ.”

Lâm Tiểu Niên nhanh chóng ngẩng cao đầu, chỉ sợ ánh mắt để lộ sự

đau khổ và suy sụp. Do đó, cô nhanh chóng đưa que kem đang chảy vào
miệng, sau đó không ngẩng đầu, giả vờ lau nơi khóe miệng.

Điệu bộ ăn uống của Kiều Hoài Ninh rất lịch sự, vừa ăn vừa hỏi Lâm

Tiểu Niên: “Không định nói với anh là em và Vu Hữu Dư làm sao à?”.

Lâm Tiểu Niên cố gắng tìm lại được giọng điệu của mình: “Em ghét ai

lừa em!”.

Câu nói ấy làm Kiều Hoài Lâm ngây người, anh miễn cưỡng nở một

nụ cười: “Lừa dối cũng có khi là có thiện ý. Chỉ cần anh ấy không có ác ý
với em, thì nên tha thứ.”

Lâm Tiểu Niên nhìn thẳng vào Kiều Hoài Ninh, nếu không nhìn anh

như vậy, cô sẽ không có dũng khí để nói: “Anh có lừa em không anh
Ninh?” Một tiếng anh Ninh, khiến cô tốn biết bao sức lực mới nói ra được.

Anh đặt tay trước ngực, thật thà nhìn cô và nói: “Anh không lừa em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.