CÁM ƠN ANH, KHIẾN EM YÊU BẮC KINH MÙA ĐÔNG NÀY! - Trang 328

Để cô đập mấy cái cho hả giận, Vu công tử vẫn cười: “Em nói em ấy,

không rõ là không hiểu thật hay giả ngốc, đã thế sao còn hỏi tỉ mỉ như vậy.”

Cô trợn mắt nhìn anh: “Những lời thô tục như thế anh cũng nói được

à?”.

“Lần sau anh không nói nữa, sẽ trực tiếp biểu diễn cho em xem?” Anh

cố tình trêu cô.

Lâm Tiểu Niên che đôi má đang nóng bừng: “Vu Hữu Dư anh thật quá

đáng!”.

“Vậy sao?”. Anh nhích lại gần cô, ngửi thấy mùi hương trên người cô,

không nén được đặt một nụ hôn lên vành tai cô.

Cô xấu hổ đẩy anh ra nhưng không được, đành để mặc anh.

Hai người ở gần sát nhau, có thể nghe rõ cả nhịp tim của đối phương.

Mắt anh bừng lên sự ham muốn. mặc dù anh đã cố kiềm chế nhưng cô

vẫn có thể nhận ra.

Khuôn mặt đáng yêu đỏ lên vì xấu hổ của cô vùi vào trong ngực anh.

Cô khẽ gọi: “Hữu Dư, Hữu Dư…!”.

Anh đang khám phá cơ thể cô, đáp nhỏ: “Gì vậy?”.

Lâm Tiểu Niên cười, quên đi tất cả những điều làm mình không vui.

Vu Hữu Dư ý loạn tình mê, vuốt ve cơ thể mềm mại của cô. Đây là

giấc mơ mà anh đã chờ đợi từ rất lâu, thật diệu kỳ thật gần gũi biết bao.
Anh thì thầm: “Niên Niên, anh yêu em!”.

Cô nhắm mắt, cô gắng đáp lại: “Em cũng yêu anh, Hữu Dư…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.