CÁM ƠN ANH, KHIẾN EM YÊU BẮC KINH MÙA ĐÔNG NÀY! - Trang 6

Thế nhưng Lâm Tiểu Niên ngồi đợi gần một tiếng đồng hồ mà anh vẫn

chưa tới.

Cô lẩm bẩm: “Anh Hoài Ninh không thế, có lẽ anh ấy thật sự rất

bận!”.

Sau khi đến đại học Chiết Giang, việc đầu tiên của Lâm Tiểu Niên là

mua thẻ điện thoại gọi cho Kiều Hoài Ninh. Cô cầm chiếc ống nghe thô
kệch của bốt điện thoại công cộng, lòng bàn tay đã hơi ướt mồ hôi. Bắc
Kinh tháng chín vẫn khô nóng càng khiến cho cô nóng lòng hơn. Điện thoại
kêu lên mấy hồi sau đó mới kết nối được. Đầu máy bên Kiều Hoài Ninh rất
ồn ào. Anh nhấc máy nói lớn: “Ai đó? A lô! Hãy nói đi!”.

Lâm Tiểu Niên cười ngốc nghếch nói: “Em là… Tiểu Niên.”

Cuối cùng Kiều Hoài Ninh cũng đã nghe rõ tiếng của cô: “Ồ, Niên

Niên, hôm nay em lên làm thủ tục nhập học phải không?”.

Lâm Tiểu Niên nén cười, hít một hơi dài nói: “Mọi thủ tục em đều làm

xong rồi.”

Tiếng ồn ào bên phía Kiều Hoài Ninh cuối cùng cũng nhỏ đi một chút:

“Xin lỗi em, hôm nay anh có việc bận, không thể đi đón em được.”

Lâm Tiểu Niên cầm ống nghe một cách vô thức, ấp úng nói: “Không

sao đâu anh ạ, hội sinh viên trường đại học Chiết Giang đã cử người ra bến
xe đón em rồi.”

Ba ngày sau khi Lâm Tiểu Niên đến đại học Chiết Giang, Kiều Hoài

Linh mới xuất hiện. Lâm Tiểu Niên rất phấn chấn, kéo anh đi dạo khắp nơi
trong vườn trường đại học Chiết Giang, vừa đi dạo vừa hỏi: “Anh Hoài
Ninh, em muốn mua một chiếc xe đạp cũ. Sau này em đến trường tìm anh
sẽ thuận tiện hơn. Không biết anh có hoan nghênh em không?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.