CÁM ƠN ANH, KHIẾN EM YÊU BẮC KINH MÙA ĐÔNG NÀY! - Trang 91

Tô Bắc Hải cười vang: “Anh cũng không phải là một con heo, sao có

thể ăn hết từng đó?”. Nụ cười của anh rất giống Kiều Hoài Ninh, có gì đó u
buồn, thanh tao, còn có sự kiêu ngạo, tự hào và cởi mở khó miêu tả thành
lời.

Cuối cùng Lâm Tiểu Niên cũng yên tâm, nói thẳng với anh rằng: “Đủ

ăn thì tốt.”

Mặc dù Tô Bắc Hải không giàu có bằng Vu Hữu Dư, nhưng cũng

không phải là một ông chủ dễ dàng hầu hạ. Anh chọn thịt kho và tôm trộn
thập cẩm, nhưng chỉ ăn rau trong món thịt kho đó, ăn dưa chuột ở món tôm
trộn thập cẩm.

“Tại sao ăn cơm lãng phí như vậy?”

Nhưng Tô Bắc Hải cảm thấy rất bình thường, luôn cười hì hì: “Anh

thích ăn như vậy.”

Lâm Tiểu Niên không nói được lời nào, cô chọn ra một con tôm, bỏ

vào miệng: “Anh có biết những người dân Châu Phi vì chuyện này sẽ hận
anh lắm không?”.

Tô Bắc Hải nhìn thấy cô gắp những con tôm trong như sắc thủy tinh,

nhẹ nhàng bỏ vào miệng bèn bật cười, bỗng nhiên anh cảm thấy, có thể
những thứ mình không thích ăn cũng không đến nổi khó ăn lắm.

Thế là anh cũng gắp một con tôm bỏ vào miệng, sau đó học cách ăn

giống y như cô.

“Em tinh tế hơn Tam Nguyệt nhiều.” Anh lẩm bẩm, “Cũng thông minh

hơn Tam Nguyệt, xinh đẹp hơn Tam Nguyệt rất nhiều.”

“Tiểu Niên, có lẽ anh thích em mất rồi.” Tô Bắc Hải dường như đang

đùa, nhưng giọng điệu lại rất chân thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.