CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 125

"Thật vậy sao bố?". Tôi cảm động. Tôi cảm giác hai mắt cay cay. Ông

chưa bao giờ nói như vậy. "Bằng cách nào ạ?".

"Cả hai đều có lỗ mũi to to".

Tôi trợn mắt.

"Bố không biết tại sao chúng ta lại đi quá xa trường cao đẳng Trinity. Đó

là nơi con muốn đến à?".

"Vâng, nhưng tour xe buýt bắt đầu từ khu Stephen's Green. Chúng ta sẽ

đi ngang qua nó. Con không muốn đi vào trường lúc này".

"Tại sao?".

"Đang giờ ăn trưa".

"Và chương trình Quyển sách của Kells đóng cửa nghỉ một giờ, phải

không?". Bố trợn mắt. "Bố chẳng hiểu sao con cứ đòi vào đó. Con nghĩ gì
thế?

Đòi vào rồi bây giờ lại không vào chỉ vì giờ ăn trưa? Bố nghe không có

lý!".

"Nhưng mà có lý với con!". Tôi không biết tại sao nó lại có lý với mình,

nhưng tôi cứ có cảm giác rõ rệt là cần phải vào trong dù bây giờ thì chưa
nên vào. Tận sâu trong lòng mách bảo như vậy.

Justin lướt nhanh qua lối nhỏ phía trước trường Cao đẳng. Trinity và đi

vội ra đường Grafton. Ăn trưa với Sarah. Anh giả lơ với tiếng cằn nhằn
trong lòng mình rằng nên hủy cuộc hẹn với cô ta. Cho cô ta một cơ hội.
Cho mình một cơ hội. Anh cần phải cố gắng. Anh cần tìm lại bản lĩnh của
mình. Anh cần nhớ lại rằng không phải cuộc hẹn nào với phụ nữ cũng
giống nhau. Như lần đầu tiên anh liếc mắt nhìn Jennifer. Trống ngực đánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.