CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 150

Ông rất vui, và cả hai đều cười.

Nhìn tôi đi. Justin muốn như thế. Cô nhìn ông già trong khi ông giơ tờ

giấy bạc ra ánh sáng để kiểm tra. Justin nhìn đèn giao thông, vẫn còn đỏ.
Anh vẫn còn thời gian để cô ta thấy anh. Quay lại! Hãy nhìn tôi dù chỉ một
lần! Đèn dành cho người đi bộ chớp màu hổ phách. Anh không còn nhiều
thời gian.

Cô vẫn không quay lại, cô hoàn toàn chìm vào câu chuyện với ông già.

Đèn chuyển sang màu xanh và chiếc xe buýt từ từ lăn bánh về đường

Nassau. Anh bắt đầu bước vội theo bên hông xe, quyết tâm làm cho cô ta
phải nhìn mình.

"Justin!". Sarah gọi. "Anh làm gì vậy?".

Anh vẫn đi theo chiếc xe, bước mỗi lúc một nhanh hơn, và cuối cùng là

chạy lúp xúp. Anh nghe Sarah gọi phía sau, nhưng anh không thể dừng lại
được.

"Này!", anh gọi.

Không đủ lớn. Người phụ nữ trên xe chẳng nghe thấy gì cả. Chiếc xe

tăng tốc và Justin chạy thật sự. Kích thích tố tinh thần trỗi dậy khắp người
anh. Chiếc xe buýt đã đánh bại anh. Tăng tốc. Và anh mất cô ấy.

"Joyce!", anh buột miệng thốt ra. Một âm thanh kinh ngạc của chính anh

đã khiến anh dừng lại trên đường. Anh đang làm chuyện gì thế nhỉ? Anh
cúi xuống, hai tay chống đầu gối, thở dốc trong cơn gió lốc. Anh cảm giác
như bị bắt gặp. Anh quay lại nhìn chiếc xe buýt lần cuối. Một cái nón sắt
Viking xuất hiện ở cửa sổ, dây đeo màu vàng hoe đung đưa như con lắc.
Anh không thể nhìn rõ mặt, chỉ thấy cái đầu một người thò đầu qua cửa sổ
xe buýt quay lại nhìn anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.