CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 149

"Thật sự không sao mà". Cô cười.

"Và anh thật sự ....".

"Thôi!". Cô lấy tay che miệng anh. "Đủ rồi".

"Anh thật sự có khoảng thời gian rất vui". Anh nói một cách ngượng

nghịu.

"Chúng ta nên ... em biết đó, anh thật sự cảm thấy không thoải mái khi

bức tượng nhìn chúng ta như vậy.

Họ nhìn sang phải và nhận ra bức tượng Molly đang nhìn chằm chằm họ.

Sarah cười. "Anh biết đó, chúng ta có thể sắp xếp để ...".

"Gầaaaaammmmmmmmmm!!!".

Justin hốt hoảng, giật bắn mình vì những tiếng gầm cực lớn phát ra từ

chiếc xe buýt đang đậu gần đèn giao thông ngay bên cạnh. Sarah gào lên
theo, vung tay lia lịa. Bên cạnh họ là hơn một tá đàn ông, phụ nữ, trẻ con,
tất cả đều đội nón sắt Viking, họ vẫy tay và giả vờ tạo nên tiếng gầm gừ của
những gã cướp biển với những người khách bộ hành. Sarah và đám đông
người xung quanh trên vệ đường bắt đầu cười lớn, một vài người gầm gừ
lại như đã rất quen thuộc với cảnh tượng này.

Lúc này, chỉ có Justin là im lặng. Anh thấy mình nghẹt thở, không thể rời

mắt khỏi người phụ nữ đang cười ồn ào bên cạnh một ông già; cái nón sắt
trên đầu cô ta, hai dây màu vàng hoe lòng thòng hai bên.

"Chúng ta đã bắt được họ, Joyce!", ông già trên xe buýt cười, gầm gừ

nhỏ nhỏ và vẫy tay.

Lúc đầu trông cô đầy vẻ ngạc nhiên. Rồi cô đưa cho ông già tờ năm euro.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.