CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 155

"Tôi chưa nói xong", tôi nói nhỏ nhẹ.

Bố vỗ tay mạnh hơn khiến một người đàn ông phía dưới cũng vỗ theo.

"Và ... đó là tất cả những điều tôi biết", tôi nói nhanh rồi ngồi xuống.

"Làm sao mà cô biết tất cả những điều đó?", người phụ nữ phía trên hỏi.

"Con gái tôi làm môi giới bất động sản", bố nói đầy tự hào.

Người phụ nữ nhíu mày, quay sang nhìn Olaf, trông rất hài lòng. Anh ta

chụp cái micro trên tay tôi.

"Giờ thì mọi người hãy gầm gừ đi nào ...!".

Sự im lặng vỡ tan. Mọi người trở về với thực tế, trong khi từng thớ thịt

trong tôi co rúm lại.

Bố nghiêng qua bên tôi ép tôi vào cửa sổ, ông đưa đầu lại gần tôi để nói

vào tai tôi. Hai cái mũ sắt đụng nhau lốp cốp.

"Làm sao mà con biết được tất cả những điều đó?".

Tôi như sắp dùng tất cả các từ ngữ tuôn tràn, miệng tôi mở ra khép lại,

và chẳng thốt ra được lời nào. Làm sao mà tôi có thể biết được chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.