CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 189

"Không đúng", Justin phản đối.

"Chắc chắn là như vậy", Bea đáp lại, vẫn luôn tay lật lật cuốn tạp chí.

Chọn đúng thời điểm để chen vào, Doris quay sang Justin. "Từ đầu, em

đã nói chuyện người phụ nữ chưa gặp mà quen ...".

"Joyce, cô ta tên Joyce".

"Tên gì cũng được, nhưng anh chẳng có gì ngoài sự trùng hợp ngẫu

nhiên.

Chuyện này ... khó hiểu thật!".

"Không phải là anh chẳng có gì, Doris. Anh có tên và bây giờ anh có số

điện thoại!". Anh quỳ xuống trước mặt Doris, tay bóp chặt vào hai má làm
miệng của cô chu ra.

Bea thở dài, nhìn bố và cô chú của mình đùa như trẻ nít.

Bố ngọ nguậy tí tẹo, chỉnh chỉnh tai nghe. Hai hàng chân mày rậm đen

của ông nhướng lên.

"Cô sẽ nói với gia đình là tôi muốn gặp họ chứ, Fran?".

Bố nói với giọng lo lo.

"Dĩ nhiên, tôi sẽ nói, Henry. Ông sẽ có thời gian thú vị ở London nhé ...".

Cô Fran nheo mắt cười với tôi qua kính chiếu hậu.

"Tôi sẽ thăm họ khi tôi trở về". Bố nói trong lúc nhìn theo một chiếc máy

bay đang mờ dần trên bầu trời. "Nó biến mất sau đám mây rồi kìa", ông
nhìn tôi một cách thiếu tự tin.

"Vâng", tôi cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.