CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 199

"Quần tôi sẽ tụt xuống! Tôi không giống như những đứa trẻ thời nay. Tôi

không mang dây nịt theo kiểu thời trang. Tôi mang nó vì nó giữ được cái
quần.

Ông có thể bắt giữ tôi nếu tôi nói sai, tin tôi đi".

"Chúng tôi không bắt ông, ông Conway. Chúng tôi chỉ cần hỏi ông vài

câu.

Những hành vi giống như ông bị cấm ở sân bay này, vì thế chúng tôi cần

chắc chắn rằng liệu ông có phải là mối đe dọa cho sự an toàn của hành
khách chúng tôi không thôi".

"Ý anh là sao, đe dọa?".

Nhân viên an ninh tằng hắng. "Nó có nghĩa là liệu ông có phải thành viên

của băng nhóm nào hay tổ chức khủng bố nào không ... Chúng tôi cần tìm
ra điều ấy trước khi quyết định có cho ông đi máy bay hay không".

Tôi nghe bố lầm bầm và có tiếng cười.

"Ông phải hiểu rằng máy bay có không gian rất hạn chế và chúng tôi

không thể cho bất kỳ ai lên máy bay mà không bảo đảm an toàn. Chúng tôi
có quyền cho phép và không cho phép hành khách lên máy bay".

"Tổ chức khủng bố? Tôi chẳng dính dáng gì. Câu lạc bộ thứ Hai là tổ

chức duy nhất tôi là thành viên. Chúng tôi gặp nhau mỗi thứ Hai trừ ngày
hội ngân hàng thì chúng tôi gặp vào thứ Ba. Đàn ông và phụ nữ giống như
tôi tụ tập uống vài lít bia và ca hát với nhau. Tất cả chỉ là vậy. Nếu anh
muốn tìm dung dịch gì đó thì gia đình Donal là nơi thích hợp, họ có thời
gian dài tham gia quân đội cộng hòa Ai- len".

Tôi nghe nhân viên thẩm vấn ông tằng hắng giọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.