CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 201

"A, Gracie của tôi ...".

"Joyce".

"Vâng, cám ơn. Joyce của tôi, con bé đang trải qua giai đoạn khó khăn.

Nó bị hư thai cách đây mấy tuần. Sau nhiều năm cố gắng có thai với cái tay
chơi tennis chuyên mặc quần soóc trắng. Mọi việc có vẻ suôn sẻ nhưng
cuối cùng nó bị tai nạn, té, và đã bị hư thai, mất đứa con nhỏ, và mất luôn
chút gì đó về bản thân mình. Nói thật với anh, nó cũng vừa mất chồng hồi
tuần rồi, ly hôn đấy.

Anh có thấy nó tội nghiệp không. Nó mất một vài thứ, nhưng anh nên

nhớ, nó có vài thứ nho nhỏ mà nó chưa từng có trước đây. Tôi không thể
nói chính xác đó là thứ gì, nhưng tôi không nghĩ đó là những điều xấu.
Chắc chắn nếu nhìn tổng quan thì mọi thứ đều không tốt cho con gái tôi, bố
nào mà có thể để con gái đi một mình trong tình trạng như thế? Nó không
có công việc, không có con, không có chồng, không có mẹ, và sắp tới là
không có nhà, nếu nó muốn đi London để nghỉ ngơi, dù đó là quyết định
bất ngờ, mà không ai đi cùng thì quả là địa ngục thật sự".

"Đây, hãy lấy cái mũ chết tiệt này của tôi. Con gái tôi muốn đi London

và anh nên để nó đi. Nó là cô gái tốt, chưa bao giờ làm việc gì sai trong đời.
Hiện tại, theo chỗ tôi biết, nó chẳng còn gì ngoại trừ tôi và chuyến đi này.
Đây này, lấy đi. Nếu tôi phải đi mà không có mũ, giày, dây nịt và áo khoác
thì cũng được thôi, nhưng Joyce sẽ đi London với tôi".

"Ông Conway, ông có biết là ông sẽ được lấy lại trang phục sau khi đi

qua máy dò kim loại?".

"Cái gì?". Bố la lên. "Tại sao chẳng ai nói cho tôi biết trước điều này?

Thật chẳng ra làm sao. Thật tình, con gái tôi đôi khi cũng muốn phiền phức
xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.