CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 20

Sinh viên đang nhìn mình chằm chằm kìa, Justin. Phải nói điều gì đó đi.

Anh tằng hắng giọng. "Khóa học này sẽ dạy cho các bạn làm cách nào để

phân tích tác phẩm nghệ thuật và làm cách nào để hiểu được ý nghĩa lịch sử
của chúng. Nó cũng giúp các bạn phát triển nhận thức về môi trường, đồng
thời cung cấp cho bạn những xúc cảm sâu sắc hơn về văn hóa, tư tưởng của
các dân tộc khác. Các bạn cũng sẽ có được cái nhìn bao quát về nhiều lĩnh
vực rộng lớn như:

lịch sử hội họa, điêu khắc, kiến trúc từ thời Hy Lạp cổ đại đến thời hiện

đại, nghệ thuật của người Ai- len thuở sơ khai, về những họa sĩ thời kỳ
Phục hưng, thánh đường Gô- tích vĩ đại ở châu Âu, những kiến trúc tráng
lệ, lộng lẫy huy hoàng của vương triều các vua George ở Anh. Và cả những
thành quả nghệ thuật của thế kỷ hai mươi".

Anh ngưng lại, cho phép sự im lặng lan ra. Chúng - các sinh viên của

anh - đang cảm thấy đầy ắp sự nuối tiếc với những gì mới nghe được, vì
giờ đây mới được biết đến. Những kiến thức đó sẽ thành ưu tiên hàng đầu
với chúng suốt bốn năm kế tiếp? Hay trái tim chúng đang đập loạn xạ
những nhịp điên cuồng đầy phấn khích như anh đã từng, khi chỉ cần thoáng
nghĩ đến tất cả những điều mình sắp được học?

Ngay cả sau từng ấy năm, anh vẫn cảm thấy nguyên vẹn một cảm giác

say mê nhiệt thành, đầy phấn khích với những tòa nhà, những bức tranh,
những tác phẩm điêu khắc trên thế giới. Sự hồ hởi này thường làm anh
muốn nín thở suốt bài giảng. Anh phải nhắc nhở mình nói chậm, không
tuôn tràn ra cho sinh viên tất cả mọi thứ cùng một lúc. Mặc dù anh thật sự
muốn chúng biết được mọi thứ, ngay bây giờ!

Anh nhìn lần nữa gương mặt của các sinh viên bên dưới và tưởng chừng

mình đã làm nên một điều kỳ diệu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.