CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 216

"Cậu nói chuyện với tớ được không?".

"Được chút xíu. Cậu khỏe không thế?".

"Tớ khỏe, rất ổn, đang ở London với bố".

"Cái gì? Với bố cậu á? Joyce. Tớ đã nói với cậu rằng thật không tốt khi

trói tay bịt miệng, bắt ông cụ ở nhà suốt ngày. Cậu làm gì ở đó?".

"Tớ quyết định đi rất bất ngờ". Vì cái gì tôi cũng chẳng biết. "Bố và tớ

đang ở chỗ Chương trình Mua Bán Đồ Cổ. Đừng hỏi ...".

Tôi rời căn phòng yên tĩnh vào lại phòng trưng bày ở sảnh chính. Tôi

thấy bố đi trong đám đông, tay mang sọt rác.

Tôi cười với ông.

"Nói tớ nghe xem, trước đây, chúng ta có lần nào cùng đi với nhau tới

tòa nhà Banqueting không nhỉ?".

"Để nhớ lại xem, nó ở đâu, nó là cái gì và nó ra làm sao?".

"Nó ở quảng trường Trafalgar. Nó là cung điện hoàng gia vào thế kỷ

mười bảy, thiết kế bởi Inigo năm 1619. Charles đệ nhất bị hành hình trước
tòa nhà. Tớ đang ở trong phòng có chín bức tranh sơn dầu lắp trên các pa
nô trần nhà". Nó trông làm sao? Tôi nhắm mắt mình lại. "Trong ký ức của
tớ, mái vòm có chấn song bao lơn. Mặt ngoài đường có hai dãy tầng cột
kiểu Corinthian và đầu cột kiểu Ionic, đặt trên nền vữa nhám, hòa hợp bám
chặt vào nhau thành một khối".

"Joyce?".

"Cái gì?", tôi giật mình.

"Cậu đọc sách hướng dẫn du lịch hả?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.