CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 214

Bố nhìn tôi lo lắng.

"Chúng tôi hy vọng cô sẽ chỉ dẫn chúng tôi". Tôi nói lịch sự.

"Nó thuộc loại đồ linh tinh và đó là bàn đông nhất, chúng tôi sẽ cố gắng

sắp xếp để cô gặp bốn chuyên gia. Khi nào cô gặp chuyên gia, cô chỉ cần
đưa món đồ của cô ra và anh ta hoặc cô ta sẽ nói với cô tất cả về món đồ".

"Bàn nào có Michael Aspel?".

"Không may, thật ra Michael Aspel không phải là chuyên gia, ông ta là

người dẫn chương trình, vì thế ông ấy không có bàn riêng, nhưng chúng tôi
có đến hai mươi chuyên gia để trả lời những câu hỏi của cô".

Bố có vẻ thất vọng.

"Cô có cơ hội để món đồ của mình được chọn chiếu lên tivi", nữ tiếp tân

nhanh chóng thêm vào khi cảm thấy nỗi thất vọng của bố. "Chuyên gia sẽ
giới thiệu món đồ cho nhóm truyền hình và sau đó họ quyết định có chọn
quay hay không, tùy thuộc vào sự quý hiếm, chất lượng, những lời bình của
chuyên gia và, dĩ nhiên, giá trị của nó. Nếu món đồ của cô được chọn, cô sẽ
qua phòng chờ và trang điểm trước khi nói chuyện với chuyên gia trước
ống kính máy quay khoảng năm phút. Cô sẽ gặp Michael Aspel trong
trường hợp như thế. Chúng tôi truyền hình trực tiếp buổi đánh giá ...".

Bố mở to hai mắt.

"Hãy nhớ rằng chúng tôi phải xem đồ của hai ngàn người trước khi vào

buổi đánh giá trực tiếp", cô gái giải thích tiếp với chúng tôi.

"Chúng tôi hiểu. Chúng tôi đến đây chỉ để xem là chính, phải không

bố?".

Ông chẳng nghe tôi nói, mải nhìn quanh tìm Michael Aspel.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.