CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 221

"Vâng, còn một điều nữa. Sếp của tớ gọi tớ họp chiều nay. Chuyện gì?".

"Frankie, tớ đâu có phép màụ ....".

Cửa phòng trưng bày mở ra và một cô gái trẻ trông rất bận rộn, đầu còn

mang bộ ống nghe điện đài bay vào. Cô tiếp cận mọi người phụ nữ mà cô
gặp, hỏi tên tôi.

"Joyce Conway?", cô hỏi trong hơi thở dốc.

"Vâng, tôi đây". Tim tôi đập liên hồi. Cầu cho bố không có vấn đề gì.

"Bố cô là Henry?".

"Vâng".

"Ông ấy muốn cô đi cùng ông ấy ở phòng đằng kia".

"Ông ấy cái gì? Bị cái gì?".

"Ông ấy trong phòng xanh đằng kia. Ông ấy sẽ được truyền hình trực

tiếp với Michael Aspel trong vài phút nữa với món đồ của ông ấy và ông ấy
muốn cô tham gia cùng bởi vì ông ấy nói cô biết về nó nhiều hơn. Chúng
tôi sắp bấm máy, chỉ còn một ít thời gian và chúng tôi cần phải trang điểm
cho cô".

"Lên sóng trực tiếp với Michael Aspel ...", tôi bị kéo đi. Tôi còn nhớ tay

vẫn cầm điện thoại. "Frankie", tôi nói, sửng sốt, "Mở đài BBC, nhanh lên.
Cậu sẽ chứng kiến tớ gặp vấn đề trên đó".

Tôi nửa đi nửa chạy theo sau cô gái có bộ tai nghe trên đầu để đến căn

phòng màu xanh. Cuối cùng cũng tới nơi với hơi thở hổn hển và thấy bố
đang ngồi trên ghế trang điểm, mặt nhìn vào gương, bóng đèn sáng choang,
khăn giấy được xếp dưới cổ áo, một cái tách và đĩa nhỏ trên tay, mũi của
ông được phủ phấn để chiếu cận cảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.