CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 227

"Bên trong trông giống như lớp thiếc, trong điều kiện hoàn hảo, trang trí

điêu khắc công phu trên gỗ cứng. Chúng ta có thế thấy ở đây, hai phía có
chủ đề cây cỏ và hai phía còn lại có hình dáng động vật, một cái đầu sư tử,
và hình sư tử đầu chim. Rất ấn tượng và chắc chắn là món đồ tuyệt vời để
đặt trước hiên nhà".

"Đáng giá một vài đồng bảng Anh, phải không?". Người bố bông lơn,

mất đi vẻ trang trọng ban đầu.

"Chúng ta sẽ đi đến phần định giá sau", chuyên gia nói. "Nó vẫn còn rất

tốt, đáy bằng gỗ, không bị nứt hay hư hỏng gì phía bên trong, có lớp thiếc
bao bên trong, tay cầm không bị sứt mẻ gì. Ông nghĩ nên đánh giá bao
nhiêu?".

"Frankie!".

Frankie nghe tiếng sếp gọi từ phòng khác. "Chuyện gì lộn xộn về cái

màn hình vậy?". Cô đứng dậy, quay lưng lại, cố che cái tivi trong khi cố
gắng bấm trở về kênh cũ.

"A", người đồng nghiệp tặc lưỡi. "Họ sắp công bố giá".

"Bước ra", sếp chau mày.

Frankie chuyển sang kênh dữ liệu thị trường chứng khoán. Cô cười rạng

rỡ, khoe cả hàm răng và sau đó đi về bàn của mình.

Trong phòng chờ nha sĩ, Justin dán mắt vào tivi, dán mắt vào gương mặt

của Joyce.

"Cô ta là bạn của cậu à?". Ethel hỏi.

Justin nhìn kỹ gương mặt Joyce và cười:

"Vâng, cô ta là bạn tôi. Tên cô ta là Joyce".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.