CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 250

"Justin", cô hát. "Hãy đến với Justin".

Cô bé gái cười và xoay vòng quanh, rượu cũng xoay vòng, mái tóc đỏ

dài bay trong gió nhẹ ....

Sau đó thì tất cả biến đi. Tôi quay trở lại là chính mình trong phòng

khách sạn, đứng trước quầy bar mini, nước từ tóc tôi nhỏ xuống tấm thảm.
Bố đang chăm chú nhìn, nhìn tôi một cách tò mò, tay lơ lửng trên không
như thể ông không biết là có nên đụng vào tôi hay không.

"Hãy đến với Joyce", ông hát.

Tôi tằng hắng. "Bố xong rồi à?".

Bố gật đầu và nhìn theo tôi vào phòng tắm. Trên lối vào, tôi dừng và

quay lại. "Nhân tiện, con đã đặt vé cho buổi ba lê tối nay. Chúng ta sẽ rời
khỏi đây trong một giờ nữa".

"Được rồi, con!", ông gật đầu nhẹ nhàng, nhìn theo tôi với đôi mắt lo

lắng.

Tôi đã thấy ánh nhìn này khi tôi còn bé. Tôi đã thấy ánh nhìn này cả khi

tôi đã lớn lên. Hàng triệu lần như vậy. Ánh mắt đó cũng giống như lúc ông
giữ thăng bằng cho tôi khi mới tập chạy xe đạp. Ông giữ chặt chiếc xe, sợ
buông tay ra thì tôi ngã mất.

Bố thở nặng nhọc bên cạnh và nắm chặt lấy tay tôi khi hai bố con đi bộ

đến vườn Covent. Tôi lấy bàn tay còn lại, vỗ nhẹ vào túi để yên tâm rằng
mấy viên thuốc trợ tim của bố vẫn còn nguyên ở đấy.

"Bố, tối nay nhất định chúng ta phải đi taxi về khách sạn. Con không

muốn đi bộ thế này nữa".

Bố dừng lại, nhìn chằm chằm về phía trước. Rồi ông hít vào thật sâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.