CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 261

"Bố, con hỏi bố cái này được không?". Tôi tựa người sát cạnh bố, thì

thầm.

"Anh chàng vừa mới nói với cô gái kia là anh ta yêu cô ấy. Nhưng cô ấy

không phải là cô gái cần tìm rồi ...". Bố tròn mắt. "Trời ơi, cô gái thiên nga
kia màu trắng chứ. Cô này màu đen. Họ đâu có giống nhau chút nào đâu
mà anh chàng này nhầm nhỉ!".

"Bố ...".

Bố ngẩng lên nhìn tôi. "Chuyện gì thế con gái?".

"Vâng, có cái này ... có một chuyện mới vừa xảy ra và ...".

"Được rồi, nhưng đừng làm bố lỡ mất đoạn này ...".

Tôi đầu hàng với việc thì thầm vào tai ông và điều chỉnh âm lượng lớn

hơn.

"Bố, có một việc vừa xảy ra, phá vỡ hết tất cả những quy tắc mà con

từng biết. Con chỉ không hiểu tại sao".

"Gracie", bố nghếch mặt lên. "Con nhìn những người đang múa xem.

Giá đừng ai bị tổn thương ... Chàng trai kia nghĩ rằng cô ấy chính là cô gái
thiên nga.

Anh ta đưa cho cô ấy cái gì kìa ... Có phải một món quà không nhỉ? Một

món quà".

Một món quà!

Tôi chưa từng nghĩ đến điều này. Tôi nhìn lại lần nữa bố mẹ của Bea,

đầy tự hào, ngắm con gái mình uyển chuyển trong từng động tác, như một
chú thiên nga. Tôi lắc lắc đầu. Không. Không ai bị tổn thương cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.