CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 275

Thời gian sẽ làm mọi thứ chậm lại. Thời gian sẽ mang đến câu trả lời.

Nếu như quả thật là tôi đã nhận máu từ Justin, thì hẳn sau đó, trái tim tôi

đã đưa dòng máu đến từng ngóc ngách trong cơ thể ... Có những điều ẩn
chứa và chảy theo trong dòng máu ấy. Dòng máu đã cứu tôi thoát chết.
Dòng máu chứa đựng những điều từ trái tim anh ấy, đã ngự trị trong con
người anh ấy, được tạo ra từ anh ấy ... giờ đây, một phần của chúng đang
tồn tại trong tôi.

Thoạt đầu tôi thấy mình phát run lên vì ý nghĩ đó. Gai ốc đột nhiên nổi

khắp người. Nhưng sau đó, khi tôi vòng tay ôm choàng lấy chính cơ thể
mình, tôi đột nhiên không còn cảm thấy cô đơn nữa. Một cảm giác lâng
lâng nhè nhẹ khi biết rằng một phần từ trái tim anh đang ở trong mình.

Đó có phải là nguyên nhân tạo nên sự kết nối giữa anh và tôi. Có thể nào

như thế không, khi tôi có thể sẻ chia cùng anh những ký ức riêng tư, những
cảm xúc riêng tư nhất?

Tôi thở dài, nhớ đến cái ngày khi tôi ngã xuống cầu thang. Ngày hôm ấy

...

Cũng là ngày đầu tiên trong suốt phần đời còn lại của mình, tôi cần phải

cảm ơn cái tên Justin Hitchcock.

Hôm nay là một ngày thật dài. Những việc xảy ra ở sân bay, rồi chương

trình Mua Bán Đồ Cổ, và cuối cùng là những điều vô tình nghe được tại
Nhà hát Hoàng gia. Từng đợt sóng căng tràn cảm xúc ào ạt đập vào tôi suốt
hai mươi bốn giờ qua, kéo tôi xuống và nhấn chìm trong đó. Tôi mỉm cười,
nhớ lại từng việc một. Những khoảnh khắc quý giá bên bố. Chuyến đi "chu
du" đến London.

Tôi phì cười một mình, gửi một lời cảm ơn lên trần nhà cao cao trên kia

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.