CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 282

"Họ của anh ấy tất nhiên là trùng với họ con gái. Tớ tìm ra thông tin về

cô bé trong cuốn chương trình ba lê tối qua. Và tên anh ấy ... Ừm, tớ đã
nghe cái tên đó trong mơ".

Im lặng.

Tôi đảo mắt qua lại để tưởng tượng ra hai đứa bạn mình lúc này trông

như thế nào.

"Có chuyện khỉ gió gì đang diễn ra ở đây thế?", Kate hỏi, giọng xáo trộn

và hoang mang.

"Tìm thông tin về anh ta trên Google thử xem, Kate". Frankie đề nghị.

"Xem thử xem liệu cái tên đó có tồn tại không".

"Anh ấy tồn tại. Tin tớ đi", tôi nói đầy chắc chắn.

"Không, cưng ạ .... Cậu thấy đấy, những cái câu chuyện này của cậu ...

Chúng tớ nói thật là chúng tớ lo ngại cậu có vấn đề gì đấy không bình
thường. Phải kiểm tra trước khi thật sự tin vào những điều cậu nói. Để
chúng tớ tìm đã nhé.

Rồi chúng ta sẽ tiếp tục dựa trên những thông tin đó ...".

Tôi chống cằm, ngồi đợi.

"Trong khi Kate làm điều đó ... Tớ có vài ý về việc chia sẽ ký ức ...".

"Cái gì?". Kate lại gào lên phát hoảng lần nữa. "Chia sẻ ký ức? Cả hai

cậu đều có vấn đề thần kinh à?".

"Không, chỉ có tớ thôi", tôi nói đầy mỏi mệt, gục đầu lên bàn.

"Nghe này, Joyce. Tớ đã lên mạng, tìm kiếm thông tin về tình trạng của

cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.