CẢM ƠN KÝ ỨC - Trang 32

"Và sau đó chúng ta sẽ đi ra ngoài uống chút gì đó nhỉ? Hay là cô chỉ

định dùng cơ thể tôi để ... lấy máu thôi?".

"Uống chút gì đó ... Nghe rất hấp dẫn. Nhưng tôi phải cảnh báo anh là

không được làm việc gì khác quá sức hôm nay. Cơ thể anh cần hồi phục lại
sau khi lấy máu".

Anh kín đáo liếc một ánh nhìn qua chiếc áo bên trong của cô lần nữa.

Vâng, chắc hẳn rồi.

Mười lăm phút sau. Justin nhìn túi máu đã hiến của mình đầy vẻ hãnh

diện.

Anh không muốn những giọt máu quý báu ấy lại mang đi cho những

người xa lạ. Giá mà anh được tự mang nó đến bệnh viện, tìm hiểu hết các
trường hợp và tặng nó cho một ai đấy mà anh thật sự quan tâm, một ai đấy
đặc biệt, vì đó chính là thứ thiêng liêng đầu tiên từ trái tim anh truyền thẳng
đến với họ.

Ngày hiện tại ...

Tôi từ từ mở mắt.

Một luồng sáng lóa hết mọi thứ. Mãi một lúc, mọi vật xung quanh mới

bớt nhòe nhoẹt để trở về trạng thái bình thường. Luồng sáng lóa mắt cũng
dịu hơn.

Bây giờ là màu hồng cam. Tôi đảo mắt nhìn xung quanh. Tôi đang ở

trong bệnh viện. Một cái tivi được treo cao cao trên tường. Màn hình nhập
nhoạng màu xanh lá cây. Tôi định thần và tập trung hơn. Những con ngựa
... Vượt chướng ngại vật và đang đua ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.